10. Năm 2008: Manchester United 1 Chelsea 1 (MU thắng 6-5 trong loạt penalty)
MU đã giành chiếc cúp Champions League danh giá sau 50 năm thảm họa
Munich và 40 năm giành được chiếc cúp C1 đầu tiên. Ronaldo đã đánh đầu
đưa MU dẫn trước vào phút thứ 26 (bàn thắng thứ 42 trong năm “bùng nổ”
của R7) nhưng Lampard đã kịp đưa trận đấu về vạch xuất phát. Kết thúc
120 phút thi đấu, 2 đội bước vào loạt sút 11m, Terry đã “trượt chân”
trong cú sút quyết định, sau đó Van Der Sar đã cản phá được Anelka đem
về cho MU chiếc cúp vô địch Châu Âu thứ 3 trong lịch sử.
Ông trời cũng "khóc" cùng Terry9. Năm 1982: Villa 1 Bayern Munich 0
HLV Ron Sauders đã rời bỏ Aston Villa khi mới giữa mùa bóng và không ai
tin “kẻ đóng thế” Tony Barton có thể thành công đến vậy. Ông đã dẫn dắt
Villa đi một mạch đến trận chung kết và đánh bại “người khổng lồ” khi
đó Bayern Munich. Trong một trận đấu được đánh giá thấp hơn và bị mất
thủ môn Jimmy Rimmer ngay phút thứ 8, nhưng thủ môn trẻ Nigel Spink,
người mới có kinh nghiệm “1 trận”, đã giữ vững khung thành dưới 1 áp
lực cực lớn từ đối phương. Peter Withe (cựu HLV của đội tuyển Thái Lan)
đã ghi bàn thắng quyết định cho Villa ở phút 67.
Peter Withe ghi bàn quyết định vào lưới Bayern Munich8. Năm 1979: Forest 1 Malmo 0
Chắc không mấy ai tin được Forest, đội đã xuống hạng 2 ở nước Anh đã
từng vô địch Châu Âu đến 2 lần và chức vô địch năm 1979 là đáng nhớ
nhất. HLV Brian Clough sẽ được đội bóng ghi tên trong lịch sử khi đưa
Nottingham Forest lên ngôi cao nhất bóng đá Châu Âu. Năm đó CĐV đã
tưởng ông bị "điên" khi "rót" 1 triệu bảng (kỷ lục thời đó) để đưa về
Trevor Francis, người đã bị cấm thi đấu 3 tháng ở cúp Châu Âu do “nhùng
nhằng “ trong hợp đồng với Birmingham City. “Canh bạc” của Brian Clough
đã đánh đầu ghi bàn duy nhất trong lần đầu tái xuất, một “giải độc đắc”
cho Forest.
Brian Clough - kiến trúc sư cho "kỳ tích" Nottingham Forest7. Năm 1977: Liverpool 3 Borussia Moenchengladbach 1
HLV Bob Paisley là người đã đưa Liverpool giành chiếc cúp C1 đầu tiên
trong bảng vàng thành tích 5 lần vô địch của họ. 3 bàn thắng của Terry
McDermott, Tommy Smith và quả phạt đền Phil Neal sau pha đốn ngã của
Berti Vogts với Kevin Keegan. Một trận đấu kỷ niệm trận thứ 600 của
“người thép” Smith và là lời chia tay của Keegan để gia nhập Hamburg.
“The Kop” đã vô địch ở Rome, nơi 7 năm sau họ lặp lại chiến tích đó
trước chính đội chủ nhà AS Roma.
Emlyn Hughes nâng cao chiêc cúp C1 đầu tiên của The Kop6. Năm 1994: AC Milan 4 Barcelona 0
Đó là trận đấu của 2 trường phái bóng đá khác nhau “trên trời dưới
vực”. Một bên là "Dream Team" Barca với lối tấn công hoa mỹ xao xuyến
lòng người và một bên là Milan với lối chơi phòng ngự chặt chẽ, thực
dụng. Tưởng như tỷ số 4-0 nghiêng về Barca, đội bóng ghi tới 104 bàn ở
các giải năm đó, nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược. Fabio Capello,
HLV đương nhiệm của đội tuyển Anh, đã làm đảo lộn mọi dự đoán trước
trận. Chiến thuật hợp lý và tấn công bất ngờ đã “đè nát” Barca của
Johan Cruyff trong một đêm không ngủ ở Athens. Không biết Capello có
lặp lại những điều đó với các chú sư tử Anh tại World Cup năm tới hay
không?
Marcel Desailly cùng Milan hạ gục "Dream Team" Barca5. Năm 1960: Real Madrid 7 Eintracht Frankfurt 3
Trận đấu “không tưởng” trong các trận chung kết cúp Châu Âu với trung
bình 9 phút 1 bàn thắng. Ferenc Puskas ghi 4 bàn và Alfredo Di Stefano
lập cú hat-trick làm “lóa mắt” đội bóng Đức. Trận chung kết còn đánh
dấu một kỷ lục về số khán giả theo dõi, đã có 127.261 người có mặt tại
sân Hampden Park, một con số “mơ ước” ngay cả thời ký hiện đại, dù rằng
bây giờ không phải xem phim “đen trắng” như năm 1960.
Ferenc Puskas và Di Stefano - huyền thoại của Kền kền trắng4. Năm 2005: Liverpool 3 AC Milan 3 (Liverpool thắng 3-2 ở loạt 11m)
Champions League vẫn lưu giữ trận đấu lạ kỳ bậc nhất trong lịch sử bóng
đá. “Thánh Paolo” đã ghi bàn thắng nhanh nhất trong các trận chung kết
cúp Châu Âu ngay ở những giây đầu tiên, sau đó là cú đúp của Hernan
Crespo đưa Milan dẫn trước 3-0. Nhiều CĐV đã tắt ti vi đi ngủ hoặc bỏ
quá xem chương trình khác thì đo là lúc điều kỳ diệu của bóng đá xảy
ra. Liverpool trong vòng 6 phút (từ 54’ đến 60’) đã ghi liên tiếp 3 bàn
thắng do công của Steven Gerrard, Vladimir Smicer và Xabi Alonso để đưa
trận đấu đến 2 hiệp phụ. Trong hiệp phụ Shevchenko bên Milan còn làm
điều “không tưởng” khi không thể ghi bàn sau 2 cú sút cách khung thành
chừng… 3m (1 cú sút bị Dudek cản phá, cú sút bồi “lên trời” trước khung
thành bỏ trống) và chính anh thất bại trên chấm luân lưu trong loạt đấu
súng quyết định.
Milan đã "mất" cúp vì cú đá này3. Năm 1999: Manchester United 2 Bayern Munich 1
Khi các cầu thủ Bayern Munich và CĐV đang chuẩn bị lễ ăn mừng thì họ đã
quên 1 điều: trận đấu không chỉ có 90 phút. Giây thứ 36 của phút bù giờ
đầu tiên, cầu thủ vào thay người Teddy Sheringham đã ghi bàn thắng gỡ
hòa từ tình huống sau quả phạt góc của David Beckham. Mọi người đã
chuẩn bị tinh thần theo dõi 30 phút đá thêm thì ở phút 92 + 17 giây,
Ole Gunnar Solskjaer, một “siêu dự bị” khác của MU đã đặt “dấu chấm
hết” cho Hùm xám sau khi nhanh chân đá nối từ quả đánh đầu Sheringham
cũng từ pha đá phạt của Beck. MU hoàn thành cú “ăn 3” lịch sử, đó là
chưa kể đến tước “hiệp sỹ” mà ngài Alex đã được nhận!
"Cú ăn 3" vĩ đại của Quỷ đỏ2. Năm 1967: Celtic 2 Inter Milan 1
Bóng đá Scotland hiện tại chỉ là giải “hạng 2” ở Châu Âu, nhưng trong
quá khứ, Celtic đã lập nên kỳ tích khi đánh bại đại diện của Italia
Inter Milan. Một trận đấu tôn vinh “chủ nghĩa” tấn công. Celtic trong
trận đấu đã tung ra tổng cộng 42 cú sút về phía khung thành đối phương,
trong khi Inter “khiêm tốn” với 5 lần thực hiện động tác “cơ bản” của
bóng đá. Thế nên dễ hiểu khi Inter dù dẫn trước ngay phút thứ 7 do công
của huyền thoại Sandro Mazzola tứ chấm 11m nhưng Tommy Gemmell đã gỡ
hòa ở phút 62 từ pha “nã đại bác” từ khoảng cách gần 25m, và cú sút của
Bobby Murdoch đập chân Steve Chalmers ghi bàn phút 85 đã đem về cho
Celtic chiếc cúp C1 đầu tiên và duy nhất đến giờ.
Năm huy hoàng của Celtic mà ít người biết đến1. Năm 1968: Manchester United 4 Benfica 1
Trận chung kết năm 1968 giữa MU và Benfica được đánh giá là số 1 không
phải chỉ vì độ kịch tính hay bất ngờ mà nó còn ghi nhận sự trở lại của
một đội bóng hùng mạnh. Sau thảm họa Munich, MU đã chơi trận chung kết
Chelsea đầu tiên gặp Benfica của “viên ngọc đen” Eusébio, tiền đạo lừng
danh của Bồ Đào Nha. Bobby Charlton đã ghi 2 bàn thắng mở tỷ số ở phút
53 và ấn định tỷ số phút 99. Xen giữa đó là bàn gỡ hòa của Jaime Graca
phía Benfica phút 75 và George Best, Brian Kidd liên tiếp đưa MU vượt
lên dẫn trước ở 2 phút 93, 94. Đúng là MU luôn có truyền thống “ghi
bàn” liên tiếp ở những phút quyết định!
Geogre Best với chiếc cúp C1 đầu tiên của MU
MU đã giành chiếc cúp Champions League danh giá sau 50 năm thảm họa
Munich và 40 năm giành được chiếc cúp C1 đầu tiên. Ronaldo đã đánh đầu
đưa MU dẫn trước vào phút thứ 26 (bàn thắng thứ 42 trong năm “bùng nổ”
của R7) nhưng Lampard đã kịp đưa trận đấu về vạch xuất phát. Kết thúc
120 phút thi đấu, 2 đội bước vào loạt sút 11m, Terry đã “trượt chân”
trong cú sút quyết định, sau đó Van Der Sar đã cản phá được Anelka đem
về cho MU chiếc cúp vô địch Châu Âu thứ 3 trong lịch sử.
Ông trời cũng "khóc" cùng Terry
HLV Ron Sauders đã rời bỏ Aston Villa khi mới giữa mùa bóng và không ai
tin “kẻ đóng thế” Tony Barton có thể thành công đến vậy. Ông đã dẫn dắt
Villa đi một mạch đến trận chung kết và đánh bại “người khổng lồ” khi
đó Bayern Munich. Trong một trận đấu được đánh giá thấp hơn và bị mất
thủ môn Jimmy Rimmer ngay phút thứ 8, nhưng thủ môn trẻ Nigel Spink,
người mới có kinh nghiệm “1 trận”, đã giữ vững khung thành dưới 1 áp
lực cực lớn từ đối phương. Peter Withe (cựu HLV của đội tuyển Thái Lan)
đã ghi bàn thắng quyết định cho Villa ở phút 67.
Peter Withe ghi bàn quyết định vào lưới Bayern Munich
Chắc không mấy ai tin được Forest, đội đã xuống hạng 2 ở nước Anh đã
từng vô địch Châu Âu đến 2 lần và chức vô địch năm 1979 là đáng nhớ
nhất. HLV Brian Clough sẽ được đội bóng ghi tên trong lịch sử khi đưa
Nottingham Forest lên ngôi cao nhất bóng đá Châu Âu. Năm đó CĐV đã
tưởng ông bị "điên" khi "rót" 1 triệu bảng (kỷ lục thời đó) để đưa về
Trevor Francis, người đã bị cấm thi đấu 3 tháng ở cúp Châu Âu do “nhùng
nhằng “ trong hợp đồng với Birmingham City. “Canh bạc” của Brian Clough
đã đánh đầu ghi bàn duy nhất trong lần đầu tái xuất, một “giải độc đắc”
cho Forest.
Brian Clough - kiến trúc sư cho "kỳ tích" Nottingham Forest
HLV Bob Paisley là người đã đưa Liverpool giành chiếc cúp C1 đầu tiên
trong bảng vàng thành tích 5 lần vô địch của họ. 3 bàn thắng của Terry
McDermott, Tommy Smith và quả phạt đền Phil Neal sau pha đốn ngã của
Berti Vogts với Kevin Keegan. Một trận đấu kỷ niệm trận thứ 600 của
“người thép” Smith và là lời chia tay của Keegan để gia nhập Hamburg.
“The Kop” đã vô địch ở Rome, nơi 7 năm sau họ lặp lại chiến tích đó
trước chính đội chủ nhà AS Roma.
Emlyn Hughes nâng cao chiêc cúp C1 đầu tiên của The Kop
Đó là trận đấu của 2 trường phái bóng đá khác nhau “trên trời dưới
vực”. Một bên là "Dream Team" Barca với lối tấn công hoa mỹ xao xuyến
lòng người và một bên là Milan với lối chơi phòng ngự chặt chẽ, thực
dụng. Tưởng như tỷ số 4-0 nghiêng về Barca, đội bóng ghi tới 104 bàn ở
các giải năm đó, nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược. Fabio Capello,
HLV đương nhiệm của đội tuyển Anh, đã làm đảo lộn mọi dự đoán trước
trận. Chiến thuật hợp lý và tấn công bất ngờ đã “đè nát” Barca của
Johan Cruyff trong một đêm không ngủ ở Athens. Không biết Capello có
lặp lại những điều đó với các chú sư tử Anh tại World Cup năm tới hay
không?
Marcel Desailly cùng Milan hạ gục "Dream Team" Barca
Trận đấu “không tưởng” trong các trận chung kết cúp Châu Âu với trung
bình 9 phút 1 bàn thắng. Ferenc Puskas ghi 4 bàn và Alfredo Di Stefano
lập cú hat-trick làm “lóa mắt” đội bóng Đức. Trận chung kết còn đánh
dấu một kỷ lục về số khán giả theo dõi, đã có 127.261 người có mặt tại
sân Hampden Park, một con số “mơ ước” ngay cả thời ký hiện đại, dù rằng
bây giờ không phải xem phim “đen trắng” như năm 1960.
Ferenc Puskas và Di Stefano - huyền thoại của Kền kền trắng
Champions League vẫn lưu giữ trận đấu lạ kỳ bậc nhất trong lịch sử bóng
đá. “Thánh Paolo” đã ghi bàn thắng nhanh nhất trong các trận chung kết
cúp Châu Âu ngay ở những giây đầu tiên, sau đó là cú đúp của Hernan
Crespo đưa Milan dẫn trước 3-0. Nhiều CĐV đã tắt ti vi đi ngủ hoặc bỏ
quá xem chương trình khác thì đo là lúc điều kỳ diệu của bóng đá xảy
ra. Liverpool trong vòng 6 phút (từ 54’ đến 60’) đã ghi liên tiếp 3 bàn
thắng do công của Steven Gerrard, Vladimir Smicer và Xabi Alonso để đưa
trận đấu đến 2 hiệp phụ. Trong hiệp phụ Shevchenko bên Milan còn làm
điều “không tưởng” khi không thể ghi bàn sau 2 cú sút cách khung thành
chừng… 3m (1 cú sút bị Dudek cản phá, cú sút bồi “lên trời” trước khung
thành bỏ trống) và chính anh thất bại trên chấm luân lưu trong loạt đấu
súng quyết định.
Milan đã "mất" cúp vì cú đá này
Khi các cầu thủ Bayern Munich và CĐV đang chuẩn bị lễ ăn mừng thì họ đã
quên 1 điều: trận đấu không chỉ có 90 phút. Giây thứ 36 của phút bù giờ
đầu tiên, cầu thủ vào thay người Teddy Sheringham đã ghi bàn thắng gỡ
hòa từ tình huống sau quả phạt góc của David Beckham. Mọi người đã
chuẩn bị tinh thần theo dõi 30 phút đá thêm thì ở phút 92 + 17 giây,
Ole Gunnar Solskjaer, một “siêu dự bị” khác của MU đã đặt “dấu chấm
hết” cho Hùm xám sau khi nhanh chân đá nối từ quả đánh đầu Sheringham
cũng từ pha đá phạt của Beck. MU hoàn thành cú “ăn 3” lịch sử, đó là
chưa kể đến tước “hiệp sỹ” mà ngài Alex đã được nhận!
"Cú ăn 3" vĩ đại của Quỷ đỏ
Bóng đá Scotland hiện tại chỉ là giải “hạng 2” ở Châu Âu, nhưng trong
quá khứ, Celtic đã lập nên kỳ tích khi đánh bại đại diện của Italia
Inter Milan. Một trận đấu tôn vinh “chủ nghĩa” tấn công. Celtic trong
trận đấu đã tung ra tổng cộng 42 cú sút về phía khung thành đối phương,
trong khi Inter “khiêm tốn” với 5 lần thực hiện động tác “cơ bản” của
bóng đá. Thế nên dễ hiểu khi Inter dù dẫn trước ngay phút thứ 7 do công
của huyền thoại Sandro Mazzola tứ chấm 11m nhưng Tommy Gemmell đã gỡ
hòa ở phút 62 từ pha “nã đại bác” từ khoảng cách gần 25m, và cú sút của
Bobby Murdoch đập chân Steve Chalmers ghi bàn phút 85 đã đem về cho
Celtic chiếc cúp C1 đầu tiên và duy nhất đến giờ.
Năm huy hoàng của Celtic mà ít người biết đến
Trận chung kết năm 1968 giữa MU và Benfica được đánh giá là số 1 không
phải chỉ vì độ kịch tính hay bất ngờ mà nó còn ghi nhận sự trở lại của
một đội bóng hùng mạnh. Sau thảm họa Munich, MU đã chơi trận chung kết
Chelsea đầu tiên gặp Benfica của “viên ngọc đen” Eusébio, tiền đạo lừng
danh của Bồ Đào Nha. Bobby Charlton đã ghi 2 bàn thắng mở tỷ số ở phút
53 và ấn định tỷ số phút 99. Xen giữa đó là bàn gỡ hòa của Jaime Graca
phía Benfica phút 75 và George Best, Brian Kidd liên tiếp đưa MU vượt
lên dẫn trước ở 2 phút 93, 94. Đúng là MU luôn có truyền thống “ghi
bàn” liên tiếp ở những phút quyết định!
Geogre Best với chiếc cúp C1 đầu tiên của MU