Nắng
Tối chủ nhật. Bài tập đã xong hết. Trang rút một tờ A4 ra vẽ vời linh tinh. Bỗng điện thoại rung lên bần bật. Nó mong sao không phải là... Nhưng nó biết, chẳng thể tránh được đâu. Dấu chấm lửng hiện lên trong hòm Inbox. Nó đã tự đặt thế. Nhưng chắc bây giờ phải sửa thành dấu chấm hết thôi. Nó không đủ can đảm để đọc tin nhắn ấy. Ngồi bần thần một lúc, nó sign in Yahoo. Nó hi vọng có thể trốn tránh dù chỉ mười phút, bởi nó đã đặt chế độ permanently offline. Vậy mà nó vẫn không thể dời mắt được khỏi cái nick đang sáng lên như đang chờ đợi. Ava là hình nó đang cười toe...
Mưa
Minh là hotboy, đẹp trai, học giỏi. Không ai phủ nhận điều đó. Trang cũng xinh xắn dễ thương, cũng học giỏi. Không ai phủ nhận điều đó. Nhưng
chẳng ai bảo Trang với Minh là một đôi. Đơn giản là vì đã có Thu. Thu xinh. Nhưng không phải xinh như Trang. Thu xinh theo kiểu cá tính. Mái tóc chăm chút từng sợi light. Quần áo hợp mốt. Không bốt lông thì cũng cao gót, chứ chẳng như Trang lúc nào cũng giày búp bê. Có phải vì thế mà Minh thích Thu không. Và tất nhiên là Thu cũng thích Minh rồi. Trang cũng thấy hai người thật xứng đôi. Có vậy thôi. Năm cuối cấp trôi qua thật êm đềm...
Họp lớp
Trước đó hai ngày.
Offline Message: “Buzz! Chúng cậu ơi thằng Minh vs con Thu bỏ nhau rồi!”
Trang bất giác mỉm cười. Một kết cục không khó đoán trước. Hai người thi vào hai trường quá lệch nhau. “Xa mặt cách lòng”, nhất lại là Minh với Thu thì...
Trước đó một ngày.
- Buzz!!! Trang à. Mai họp lớp.
- Uh hi Minh! Ai chả biết.
- Ừ. Nhưng mà ấy vẫn mẹ đèo à?
- Eo, còn lâu! Chắc Thành hay Hóa đèo. Thiếu gì người...
- Nhưng mà Thành đèo Phương, Hóa đèo Ly rồi.
- Hmm... Gay nhỉ. Có khi phải ở nhà mất.
- Hay tớ đèo nhá.
- Cũng được đấy nhỉ. Chắc không có người ngồi sau nên thấy thiếu đây mà!
- Thế nhá!
00:00.
SMS from Minh: “Này, nhớ mai tớ đèo đấy nhé !”
Nó thấy hơi chột dạ. Tự nhiên lại... Nhưng mà thôi. Ngủ đã.
8h sáng.
Nó dậy muộn. Cuống lên chạy đến cổng trường cũ. May mà nhà nó gần, suốt bốn năm cấp hai chạy suốt ngày rồi J Nó nhìn thấy Minh. Từ hồi thi xong đến giờ chưa gặp nhau, nhưng nó cũng thấy Minh bớt ăn diện hơn. Áo phông quần bò, giầy thể thao, tóc không vuốt gel cứng đơ nữa. Bọn bạn gặp nhau xúm xít nói chuyện. Nó bị cuốn vào những câu chuyện của thằng Thành. Cười nói rôm rả. Bỗng túi quần rung lên. Minh nháy máy. Nó quay lại gật đầu ra hiệu. Rồi lại cười nói rôm rả.
Gió…
…Rồi Thu đến. Ấn tượng đầu tiên lướt nhanh qua đầu như gió. Nói thế nào nhỉ. Tỏa sáng. Rực rỡ. Tóc đã nhuộm đỏ, xoăn thành từng lọn nhẹ. Áo váy cũng quái hơn. Bốt da đen xì ngầu lắm. Cưỡi trên một con LX màu sữa rất đúng mốt. Chúng nó vỗ tay hò hét rầm rầm. Trừ Minh. Trang bỗng quay sang hỏi Thành:
- Đứa nào bỏ đứa nào ấy nhỉ?
Thằng Thành, mắt cũng đang nhìn Minh, nói nhỏ:
- Thằng Minh chứ ai. Thế nên con Thu mới quyết tâm “phục thù”. Nghe đâu đã có anh khác rồi...
- Thế cơ đấy!
Nó tặc lưỡi. Lớp trưởng hô xuất phát. Hồ Gươm thẳng tiến. Nó nhảy lên yên sau xe Minh. Minh cố đi tụt lùi lại phía sau. Chầm chậm. Nó tháo chun, thả cho tóc bay bay...
Nụ cười
…
- Trời đẹp nhỉ? - Nó nói bâng quơ.
- Ừm. Đẹp thật. Hê, lần đầu tiên tớ ngắm cảnh xung quanh đấy!
- Thế á? Ấy điêu!
- Thề! Mọi khi không có thời gian ngắm. Thu đạp xe nhanh lắm!
Nó cảm giác Minh đang mỉm cười. À, nhắc đến Thu. Thu đang phóng xe tít phía trên cơ, chỉ thất mớ tóc xoăn ánh đỏ thôi. Nó hỏi:
- Thế ấy không ngại à? Thu đi cùng mà...
- Ngại gì??? Bỏ rồi!
- Ai chả biết! Xí!
- À, chúng nó đi ăn kem Tràng Tiền. Tớ chả thích. Ra Hồ Gươm luôn nhé!
- Tùy...
Hồ Gươm buổi sáng. Gió lồng lộng. Minh và Trang đi dạo vòng quanh. Cứ đi như thế. Không có Thu, Minh trông thật hiền. Nó lặng thinh ngắm Minh. Minh nhìn lại, cười. Nhẹ nhàng...
Lũ bạn ào đến, mồm đứa nào cũng nhoe nhoét kem. Thằng Thành to mồm nhất:
- Á à, chúng cậu đánh lẻ nhé! Thằng Minh dẫn em gái tớ đi đâu đấy?
Minh cười:
- Ai như chúng cậu, lúc nào cũng ăn với uống! Lát lên Mega mua bỏng ăn thoải mái! Đi vòng quanh hồ cho mát!
Cả lớp nhao nhao. Chúng nó đuổi nhau, cười đùa ầm ĩ. Trang đi cùng lũ con gái, thi thoảng lại liếc nhìn Minh. Lại lầm lì. Nụ cười hiền đã đi đâu mất rồi?...
... Minh đèo nó về cổng trường. Nó xuống xe, vẫn cười toe toét. Phim nhộn thật. Ánh flash lóe lên. Minh đã chộp được khoảnh khắc ấy.
- Thanx nhé!
- Ơ, tớ mới là người phải thanx chứ. Ấy đèo tớ về tận đây mà...
- Nhưng ẤY đã khiến tớ vui... - Minh thì thầm. Lại cười hiền...
Bittersweet
Một tháng. Ngày nào cũng nhắn tin với “dấu chấm lửng”. Hay mà. Nó quen viết “Nắng” với “Mưa”. Tính hai đứa cũng giống Nắng với Mưa: Trang thì nhí nhảnh, tưng bừng và sống sôi nổi. Minh thì trầm ngâm, hay nghĩ ngợi và hay… buồn. Thế là suốt ngày: Nắng ơi, tối nay trường Mưa có Fashion Show, Nắng không đi cùng được nhỉ, chán thế L! Mưa thik Arsenal đúng không? Nắng này, tháng 5 có prom Nắng nhớ đi cùng đấy! Mưa đi ngủ đi, thức muộn thế hả???...
Những ngày vui… Nắng. Mưa. Nắng. Mưa…
Ngày thứ 31. Đang chat với Minh, bỗng thằng Thành buzz: “Trang ơi, thằng Minh đang lợi dụng em đấy!” Nó choáng váng. Sao lại thế? Thằng Thành chỉ ra một đống lí do. Nó bỏ Thu nên lấy em để thay thế... Nó chỉ đùa cợt với em thôi... Và cuối cùng: “Cấm em yêu nó!”...
Mũi nó cay cay. Có phải không? Nó mới vui được một tháng... Lẽ nào?... Thế rồi, nó đã hành động một cách điên không thể điên hơn. Nó trút giận lên đầu Minh. Minh đang chat với nó, tưởng nó đùa nên cũng hùa theo: “Ừ, bỏ Thu rồi thấy nhớ nhớ Trang” Mắt nó nhòe đi nhìn những dòng chữ đen. Cuối cùng, nó ấn CapsLock, viết câu cuối cùng rồi sign out.
[...]
Cầu vồng
Nó mở mắt. Vì cả tiếng Buzz!!! inh ỏi trong headphone lẫn tiếng sấm ngoài trời. Nó đã ngủ quên trên bàn phím. Mơ màng nghĩ về một nụ cười hiền, nó bỗng giật mình. Là Minh!!!
- Trang à?
- Uhm...
- Tớ biết chuyện rồi. Thành kể. Nó bảo tớ là ấy đang onl. Dỗi tớ à?
- ...
- Ngốc ạ, có thế thôi mà... Biết ai bảo thằng Thành thế không? Thu!!!
- ...
- Ai lại đi tin Thu bao giờ. Đến tớ mà Thu còn lừa cơ mà!
- Nhưng hôm ấy chính ấy bảo...
- Thì đúng là bỏ Thu rồi, thấy nhớ Trang mà. Nhớ lắm í!
- Xí, chỉ giỏi nịnh thôi. Ghét!!!
- Thế là hết giận rồi nhé!
- ...
- À, đọc SMS chưa? Đọc đi. Mà Trang đi ngủ đi, thức muộn thế hả???
- Rồi, gớm, kệ tôi. Đi ngủ đây.
- BB. Chiều mai tớ chờ ở cổng trường ấy nhé. Out đây.
Nhoẻn cười. Vớ lấy cái điện thoại. Xem nào...
“Nắng à, không phải nghĩ quá nhiều thế đâu. Để Mưa tự hiểu mình đang nghĩ gì đã. Còn câu hỏi của Nắng, Mưa chưa trả lời vội nhé. “What will be will be”, nhỉ”
Nó nhẹ nhàng reply: “I’m OK. I miss U...”
Chiều mai, nó sẽ lại thấy nụ cười hiền ấy...
Ừ, what will be will be...
Tối chủ nhật. Bài tập đã xong hết. Trang rút một tờ A4 ra vẽ vời linh tinh. Bỗng điện thoại rung lên bần bật. Nó mong sao không phải là... Nhưng nó biết, chẳng thể tránh được đâu. Dấu chấm lửng hiện lên trong hòm Inbox. Nó đã tự đặt thế. Nhưng chắc bây giờ phải sửa thành dấu chấm hết thôi. Nó không đủ can đảm để đọc tin nhắn ấy. Ngồi bần thần một lúc, nó sign in Yahoo. Nó hi vọng có thể trốn tránh dù chỉ mười phút, bởi nó đã đặt chế độ permanently offline. Vậy mà nó vẫn không thể dời mắt được khỏi cái nick đang sáng lên như đang chờ đợi. Ava là hình nó đang cười toe...
Mưa
Minh là hotboy, đẹp trai, học giỏi. Không ai phủ nhận điều đó. Trang cũng xinh xắn dễ thương, cũng học giỏi. Không ai phủ nhận điều đó. Nhưng
chẳng ai bảo Trang với Minh là một đôi. Đơn giản là vì đã có Thu. Thu xinh. Nhưng không phải xinh như Trang. Thu xinh theo kiểu cá tính. Mái tóc chăm chút từng sợi light. Quần áo hợp mốt. Không bốt lông thì cũng cao gót, chứ chẳng như Trang lúc nào cũng giày búp bê. Có phải vì thế mà Minh thích Thu không. Và tất nhiên là Thu cũng thích Minh rồi. Trang cũng thấy hai người thật xứng đôi. Có vậy thôi. Năm cuối cấp trôi qua thật êm đềm...
Họp lớp
Trước đó hai ngày.
Offline Message: “Buzz! Chúng cậu ơi thằng Minh vs con Thu bỏ nhau rồi!”
Trang bất giác mỉm cười. Một kết cục không khó đoán trước. Hai người thi vào hai trường quá lệch nhau. “Xa mặt cách lòng”, nhất lại là Minh với Thu thì...
Trước đó một ngày.
- Buzz!!! Trang à. Mai họp lớp.
- Uh hi Minh! Ai chả biết.
- Ừ. Nhưng mà ấy vẫn mẹ đèo à?
- Eo, còn lâu! Chắc Thành hay Hóa đèo. Thiếu gì người...
- Nhưng mà Thành đèo Phương, Hóa đèo Ly rồi.
- Hmm... Gay nhỉ. Có khi phải ở nhà mất.
- Hay tớ đèo nhá.
- Cũng được đấy nhỉ. Chắc không có người ngồi sau nên thấy thiếu đây mà!
- Thế nhá!
00:00.
SMS from Minh: “Này, nhớ mai tớ đèo đấy nhé !”
Nó thấy hơi chột dạ. Tự nhiên lại... Nhưng mà thôi. Ngủ đã.
8h sáng.
Nó dậy muộn. Cuống lên chạy đến cổng trường cũ. May mà nhà nó gần, suốt bốn năm cấp hai chạy suốt ngày rồi J Nó nhìn thấy Minh. Từ hồi thi xong đến giờ chưa gặp nhau, nhưng nó cũng thấy Minh bớt ăn diện hơn. Áo phông quần bò, giầy thể thao, tóc không vuốt gel cứng đơ nữa. Bọn bạn gặp nhau xúm xít nói chuyện. Nó bị cuốn vào những câu chuyện của thằng Thành. Cười nói rôm rả. Bỗng túi quần rung lên. Minh nháy máy. Nó quay lại gật đầu ra hiệu. Rồi lại cười nói rôm rả.
Gió…
…Rồi Thu đến. Ấn tượng đầu tiên lướt nhanh qua đầu như gió. Nói thế nào nhỉ. Tỏa sáng. Rực rỡ. Tóc đã nhuộm đỏ, xoăn thành từng lọn nhẹ. Áo váy cũng quái hơn. Bốt da đen xì ngầu lắm. Cưỡi trên một con LX màu sữa rất đúng mốt. Chúng nó vỗ tay hò hét rầm rầm. Trừ Minh. Trang bỗng quay sang hỏi Thành:
- Đứa nào bỏ đứa nào ấy nhỉ?
Thằng Thành, mắt cũng đang nhìn Minh, nói nhỏ:
- Thằng Minh chứ ai. Thế nên con Thu mới quyết tâm “phục thù”. Nghe đâu đã có anh khác rồi...
- Thế cơ đấy!
Nó tặc lưỡi. Lớp trưởng hô xuất phát. Hồ Gươm thẳng tiến. Nó nhảy lên yên sau xe Minh. Minh cố đi tụt lùi lại phía sau. Chầm chậm. Nó tháo chun, thả cho tóc bay bay...
Nụ cười
…
- Trời đẹp nhỉ? - Nó nói bâng quơ.
- Ừm. Đẹp thật. Hê, lần đầu tiên tớ ngắm cảnh xung quanh đấy!
- Thế á? Ấy điêu!
- Thề! Mọi khi không có thời gian ngắm. Thu đạp xe nhanh lắm!
Nó cảm giác Minh đang mỉm cười. À, nhắc đến Thu. Thu đang phóng xe tít phía trên cơ, chỉ thất mớ tóc xoăn ánh đỏ thôi. Nó hỏi:
- Thế ấy không ngại à? Thu đi cùng mà...
- Ngại gì??? Bỏ rồi!
- Ai chả biết! Xí!
- À, chúng nó đi ăn kem Tràng Tiền. Tớ chả thích. Ra Hồ Gươm luôn nhé!
- Tùy...
Hồ Gươm buổi sáng. Gió lồng lộng. Minh và Trang đi dạo vòng quanh. Cứ đi như thế. Không có Thu, Minh trông thật hiền. Nó lặng thinh ngắm Minh. Minh nhìn lại, cười. Nhẹ nhàng...
Lũ bạn ào đến, mồm đứa nào cũng nhoe nhoét kem. Thằng Thành to mồm nhất:
- Á à, chúng cậu đánh lẻ nhé! Thằng Minh dẫn em gái tớ đi đâu đấy?
Minh cười:
- Ai như chúng cậu, lúc nào cũng ăn với uống! Lát lên Mega mua bỏng ăn thoải mái! Đi vòng quanh hồ cho mát!
Cả lớp nhao nhao. Chúng nó đuổi nhau, cười đùa ầm ĩ. Trang đi cùng lũ con gái, thi thoảng lại liếc nhìn Minh. Lại lầm lì. Nụ cười hiền đã đi đâu mất rồi?...
... Minh đèo nó về cổng trường. Nó xuống xe, vẫn cười toe toét. Phim nhộn thật. Ánh flash lóe lên. Minh đã chộp được khoảnh khắc ấy.
- Thanx nhé!
- Ơ, tớ mới là người phải thanx chứ. Ấy đèo tớ về tận đây mà...
- Nhưng ẤY đã khiến tớ vui... - Minh thì thầm. Lại cười hiền...
Bittersweet
Một tháng. Ngày nào cũng nhắn tin với “dấu chấm lửng”. Hay mà. Nó quen viết “Nắng” với “Mưa”. Tính hai đứa cũng giống Nắng với Mưa: Trang thì nhí nhảnh, tưng bừng và sống sôi nổi. Minh thì trầm ngâm, hay nghĩ ngợi và hay… buồn. Thế là suốt ngày: Nắng ơi, tối nay trường Mưa có Fashion Show, Nắng không đi cùng được nhỉ, chán thế L! Mưa thik Arsenal đúng không? Nắng này, tháng 5 có prom Nắng nhớ đi cùng đấy! Mưa đi ngủ đi, thức muộn thế hả???...
Những ngày vui… Nắng. Mưa. Nắng. Mưa…
Ngày thứ 31. Đang chat với Minh, bỗng thằng Thành buzz: “Trang ơi, thằng Minh đang lợi dụng em đấy!” Nó choáng váng. Sao lại thế? Thằng Thành chỉ ra một đống lí do. Nó bỏ Thu nên lấy em để thay thế... Nó chỉ đùa cợt với em thôi... Và cuối cùng: “Cấm em yêu nó!”...
Mũi nó cay cay. Có phải không? Nó mới vui được một tháng... Lẽ nào?... Thế rồi, nó đã hành động một cách điên không thể điên hơn. Nó trút giận lên đầu Minh. Minh đang chat với nó, tưởng nó đùa nên cũng hùa theo: “Ừ, bỏ Thu rồi thấy nhớ nhớ Trang” Mắt nó nhòe đi nhìn những dòng chữ đen. Cuối cùng, nó ấn CapsLock, viết câu cuối cùng rồi sign out.
[...]
Cầu vồng
Nó mở mắt. Vì cả tiếng Buzz!!! inh ỏi trong headphone lẫn tiếng sấm ngoài trời. Nó đã ngủ quên trên bàn phím. Mơ màng nghĩ về một nụ cười hiền, nó bỗng giật mình. Là Minh!!!
- Trang à?
- Uhm...
- Tớ biết chuyện rồi. Thành kể. Nó bảo tớ là ấy đang onl. Dỗi tớ à?
- ...
- Ngốc ạ, có thế thôi mà... Biết ai bảo thằng Thành thế không? Thu!!!
- ...
- Ai lại đi tin Thu bao giờ. Đến tớ mà Thu còn lừa cơ mà!
- Nhưng hôm ấy chính ấy bảo...
- Thì đúng là bỏ Thu rồi, thấy nhớ Trang mà. Nhớ lắm í!
- Xí, chỉ giỏi nịnh thôi. Ghét!!!
- Thế là hết giận rồi nhé!
- ...
- À, đọc SMS chưa? Đọc đi. Mà Trang đi ngủ đi, thức muộn thế hả???
- Rồi, gớm, kệ tôi. Đi ngủ đây.
- BB. Chiều mai tớ chờ ở cổng trường ấy nhé. Out đây.
Nhoẻn cười. Vớ lấy cái điện thoại. Xem nào...
“Nắng à, không phải nghĩ quá nhiều thế đâu. Để Mưa tự hiểu mình đang nghĩ gì đã. Còn câu hỏi của Nắng, Mưa chưa trả lời vội nhé. “What will be will be”, nhỉ”
Nó nhẹ nhàng reply: “I’m OK. I miss U...”
Chiều mai, nó sẽ lại thấy nụ cười hiền ấy...
Ừ, what will be will be...