Ừh..thì chết đi 1 lúc......
-1 lúc bỗng nhiên tim ngừng đập.
-1 lúc không fải suy nghĩ
-1 lúc không bùn
-1 lúc không cảm thấy chán nản
-1 lúc không cảm thấy mình chới với.
-1 lúc không cười
-1 lúc không khóc
-1 lúc không phải cô đơn
-1 lúc hok phải ray rứt
-1 lúc ừh thì chỉ 1 lúc....1 lúc ngừng thở...1 lúc .......bình yên...
Muốn khóc, nước mắt muốn trào ra nhưg lại ko khóc đc vì khóc thì bị hỏi han lại fải trình bày.
Muốn nói gì đó nhưg lại ko cất nổi thành lời, vì cảm thấy nói là sẽ bật khóc.
Muốn kiềm chế bản thân, ko muốn tức giận thì lại càg dễ tức giận.
Tất Cả khiến mình fát điên.
Mìh ước có cái quan tài mát mẻ vào đó đóng nắp, mở cái fần mặt kíh ra và ngủ, yên thân.
Chẳng biết bao nhiêu lần tâm trạng của nó như thế này rồi.
Có nhiều chuyện xảy ra cùng 1 lúc thì con người ta xử trí như thế nào nhỉ?
Buông xuôi hay cố gắng???
Giá như mọi chuyện cứ bình thản qua đi thì con người ta cũng chẳng cần suy nghĩ và bận tâm chuyện gì đâu nhỉ???
Nhưng … đời lại không như vậy!
"Nó" sẽ còn tiếp diễn...
Có nhiều nỗI đau là do mình tự hành hạ và làm khổ bản thân
Quanh mình bây giờ, niềm vui ít, nỗI đau nhiều.
Quanh mình bây giờ, nhiều nước mắt, uất hận và những lo âu
Quanh mình bây giờ, nhiều người sống lạc lối, quằn quại trong thất vọng và nỗi đau chẳng thể đứng lên
Có phải bản thân đang đánh mất chính hình tượng của mình, đánh mất đi những gì của con người mình, có phải mình đang ngày một trượt sâu xuống con dốc?
Ánh sang le lói, hạnh phúc nhỏ nhoi, nụ cười vụt tắt!
Cuộc đời ngang trái!
Tôi muốn tìm lại chính mình…..!?
Sống
Sao mà
Mệt Mỏi quá
Có Ai Nhấc Dậy Không?
Thật sự là Cần Chết Đi 1 lúc Rồi
Thật Sự Là Không Thể Nghe Thêm 1 Thứ Gì
Thật sự Là muốn Buông Xuôi
Cười Không nổi
Mà Vẫn
Cười .............
-1 lúc bỗng nhiên tim ngừng đập.
-1 lúc không fải suy nghĩ
-1 lúc không bùn
-1 lúc không cảm thấy chán nản
-1 lúc không cảm thấy mình chới với.
-1 lúc không cười
-1 lúc không khóc
-1 lúc không phải cô đơn
-1 lúc hok phải ray rứt
-1 lúc ừh thì chỉ 1 lúc....1 lúc ngừng thở...1 lúc .......bình yên...
Muốn khóc, nước mắt muốn trào ra nhưg lại ko khóc đc vì khóc thì bị hỏi han lại fải trình bày.
Muốn nói gì đó nhưg lại ko cất nổi thành lời, vì cảm thấy nói là sẽ bật khóc.
Muốn kiềm chế bản thân, ko muốn tức giận thì lại càg dễ tức giận.
Tất Cả khiến mình fát điên.
Mìh ước có cái quan tài mát mẻ vào đó đóng nắp, mở cái fần mặt kíh ra và ngủ, yên thân.
Chẳng biết bao nhiêu lần tâm trạng của nó như thế này rồi.
Có nhiều chuyện xảy ra cùng 1 lúc thì con người ta xử trí như thế nào nhỉ?
Buông xuôi hay cố gắng???
Giá như mọi chuyện cứ bình thản qua đi thì con người ta cũng chẳng cần suy nghĩ và bận tâm chuyện gì đâu nhỉ???
Nhưng … đời lại không như vậy!
"Nó" sẽ còn tiếp diễn...
Có nhiều nỗI đau là do mình tự hành hạ và làm khổ bản thân
Quanh mình bây giờ, niềm vui ít, nỗI đau nhiều.
Quanh mình bây giờ, nhiều nước mắt, uất hận và những lo âu
Quanh mình bây giờ, nhiều người sống lạc lối, quằn quại trong thất vọng và nỗi đau chẳng thể đứng lên
Có phải bản thân đang đánh mất chính hình tượng của mình, đánh mất đi những gì của con người mình, có phải mình đang ngày một trượt sâu xuống con dốc?
Ánh sang le lói, hạnh phúc nhỏ nhoi, nụ cười vụt tắt!
Cuộc đời ngang trái!
Tôi muốn tìm lại chính mình…..!?
Sống
Sao mà
Mệt Mỏi quá
Có Ai Nhấc Dậy Không?
Thật sự là Cần Chết Đi 1 lúc Rồi
Thật Sự Là Không Thể Nghe Thêm 1 Thứ Gì
Thật sự Là muốn Buông Xuôi
Cười Không nổi
Mà Vẫn
Cười .............